Từ thực tiễn cách mạng nước ta trong nhiều năm, Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ VI của Đảng đã rút ra một số bài học kinh nghiệm rất quý báu,1 rất quan trọng, trong đó bài học thứ nhất là “Đảng phải quán triệt tư tưởng “lấy dân làm gốc”, xây dựng và phát huy quyền làm chủ của nhân dân lao động”[1]. Đồng chí Trường Chinh nhấn mạnh: “Bài học “cách mạng là sự nghiệp của quần chúng” trước đây rất quan trọng, bây giờ càng quan trọng, đó là bài học lịch sử vô giá của cách mạng nước ta”[2].
Phấn đấu thực hiện Nghị quyết Đại hội VI của Đảng, chúng ta
không thể không đi sâu nghiên cứu, quán triệt và vận dụng thật tốt bài học lịch sử vô giá mà Đảng ta đã nêu
ra, chăm lo làm tốt công tác vận động quần chúng, củng cố và tăng cường mối
liên hệ giữa Đảng và quần chúng.
Chúng ta đều biết, tin ở
dân, chăm lo cho dân, lấy dân làm gốc là một bài học lớn được rút ra từ chiều
sâu lịch sử. Ngay từ thế kỷ XV, mặc dù còn bị hạn chế bởi thời đại lịch sử,
nhưng nhìn vào thực tế của nhiều triều đại phong kiến, Nguyễn Trãi đã rút ra được
những kinh nghiệm quan trọng có tính quy luật: Vận nước thịnh hay suy, mất hay
còn là do sức mạnh của dân quyết định; vương triều nào được lòng dân, cố kết được
nhân tâm thì làm nên nghiệp lớn; trái lại, vương triều nào đi ngược lại lòng
dân thì sớm muộn đều sẽ bị thất bại. Theo ông, sở dĩ triều hậu Trần suy vong là
do các vua quan hậu Trần không thực hiện đúng chính sách “thân dân”, không làm
theo lời căn dặn của Trần Hưng Đạo “khoan thư sức dân làm kế sâu rễ bền gốc”; họ
chỉ lo cuộc sống xa hoa, quyền lợi ích kỷ của mình, bỏ “mặc dân khốn khổ”,
“muôn dân oán giận mà không biết, lòng người oán trách mà chẳng kinh”. Còn Hồ
Quý Ly bị thất bại nhanh chóng, cơ đồ tan vỡ, nước mất vào tay giặc Minh cũng
chỉ vì chính quyền nhà Hồ quá xa rời nhân dân, “chính sự phiền hà, để đến nỗi lòng
dân oán giận”. Nguyễn Trãi rút ra kết luận thật sâu sắc: Thuyền bị lật mới biết
sức dân mạnh như sức nước; nước có thể “chở thuyền”, nhưng nước cũng có thể “lật
thuyền”!
Chủ nghĩa Mác - Lênin dạy rằng, cách mạng là sự nghiệp của quần
chúng; đảng cộng sản muốn lãnh đạo cách mạng phải liên hệ chặt chẽ với quần
chúng; cách mạng muốn thắng lợi phải được đông đảo quần chúng ủng hộ. Lênin nhiều
lần khẳng định: Nguồn gốc chủ yếu sức mạnh của Đảng là ở mối liên hệ mật thiết với
quần chúng; đội tiên phong chỉ làm tròn được sứ mệnh lịch sử của mình một khi
nó biết gắn bó với quần chúng mà nó lãnh đạo và thật sự dẫn dắt toàn thể quần
chúng tiến lên. Người nhấn mạnh, đối với một đảng cầm quyền, “một trong những nguy
hiểm lớn nhất và đáng sợ nhất là tự cắt đứt liên hệ với quần chúng”[3].
Kinh nghiệm lịch sử của phong trào cộng sản và công nhân quốc tế đã chứng minh
rất rõ điều đó.
Suốt hơn nửa thế kỷ đấu tranh anh dũng và kiên cường, Đảng ta
luôn luôn chăm lo xây dựng và củng cố mối liên hệ chặt chẽ với quần chúng. Và
chính nhờ thế mà mặc dù với số lượng không đông, Đảng ta vẫn có đủ sức mạnh
lãnh đạo cách mạng vượt qua mọi khó khăn, chiến thắng mọi kẻ thù, dù đó là kẻ
thù nguy hiểm và hung bạo nhất. Liên hệ mật
thiết với quần chúng là truyền thống tốt đẹp và là nguồn sức mạnh vô địch của Đảng
ta. Báo cáo chính trị tại Đại hội IV của Đảng đã khẳng định: “Trong những
chặng đường cách mạng vừa qua, Đảng ta và nhân dân ta đã kết thành một khối bằng
những mối dây liên hệ máu thịt vô cùng bền chặt. Đảng ta hiểu rõ và hoàn toàn
tin tưởng sức mạnh dời non lấp biển của nhân dân ta... Nhân dân ta cũng hiểu rõ
Đảng ta và gửi gắm tất cả lòng tin vào Đảng. Trong cuộc trường chinh để giành lại
độc lập, tự do cho dân tộc, ở đâu và lúc nào cũng có Đảng. Đảng đi đầu trong
chiến đấu, Đảng xông pha nơi khó khăn. Đảng gắn bó với nhân dân bằng những gì Đảng
đã làm cho sự nghiệp giải phóng đất nước”[4].
Từ sau ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng, đất nước thống nhất
cùng đi lên chủ nghĩa xã hội, với quy mô, tầm vóc to lớn của cách mạng, với việc
thiết lập chính quyền chuyên chính vô sản trong cả nước, với vai trò và trình độ
làm chủ đất nước ngày càng cao của quần chúng nhân dân, Đảng ta có thêm điều kiện
thuận lợi để mở rộng và tăng cường mối liên hệ với quần chúng. Nhưng mặt khác,
trong hoàn cảnh lịch sử mới, với tính chất, phương thức lãnh đạo mới, mối liên
hệ giữa Đảng và quần chúng cũng có những đòi hỏi mới cao hơn và đứng trước thử
thách mới rất phức tạp. Ngoài những khó khăn khách quan do chúng ta phải xây dựng
chủ nghĩa xã hội từ một điểm xuất phát quá thấp của một nước nông nghiệp lạc hậu
chưa trải qua chủ nghĩa tư bản, lại bị mấy cuộc chiến tranh tàn phá rất nặng nề,
ngày nay vẫn đang phải đối phó với âm mưu phá hoại của kẻ địch, về mặt chủ
quan, chúng ta cũng phạm phải một số sai lầm, khuyết điểm trong việc chỉ đạo
chiến lược và tổ chức thực hiện đường lối phát triển kinh tế - xã hội. Tình trạng
quan liêu, mệnh lệnh, cửa quyền khá phổ biến trong các cơ quan lãnh đạo, quản
lý, và cả trong các tổ chức chuyên trách công tác vận động quần chúng. Không ít
cơ quan chính quyền không tôn trọng ý kiến của dân, không làm công tác vận động
quần chúng, chỉ nặng về biện pháp hành chính, mệnh lệnh. Một bộ phận cán bộ, đảng
viên, nhất là những người có chức, có quyền, có những biểu hiện hư hỏng, sa sút
phẩm chất, sống xa dân, vô trách nhiệm với dân. Nhiều cán bộ lãnh đạo các cấp, các
ngành giữ tác phong quan liêu, gia trưởng, độc đoán, thậm chí trù dập, ức hiếp
quần chúng. Một số hiện tượng tham nhũng, đặc quyền đặc lợi trong Đảng và trong
các cơ quan nhà nước không được đấu tranh kiên quyết và xử lý nghiêm minh. Do
đó đã làm tổn thương thanh danh, uy tín của Đảng, làm giảm sút lòng tin của quần
chúng đối với Đảng, ảnh hưởng xấu đến mối liên hệ giữa Đảng và quần chúng. Kẻ địch
và các phần tử xấu đang lợi dụng tình hình này để kích động hòng chia rẽ Đảng
và quần chúng, mưu toan phá vỡ sự thống nhất giữa Đảng và nhân dân. Trên thực tế,
ở nơi này nơi khác không phải chúng không đạt được những kết quả nhất định.
Một số đồng chí không thấy hết tầm quan trọng của vấn đề, lầm tưởng
rằng đó là những hiện tượng khó tránh khỏi trong điều kiện Đảng cầm quyền; có
người quên mất rằng liên hệ với quần chúng là quy luật tồn tại, phát triển và
hoạt động của Đảng, là điều kiện tất yếu trong cuộc đấu tranh cho chủ nghĩa xã
hội và bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa.
*
* *
Liên hệ với quần chúng là quy luật tồn tại, phát triển và hoạt động
của đảng cộng sản. Nhưng cũng như các quy luật xã hội khác, quy luật này chỉ
phát huy tác dụng thông qua hoạt động tự giác của chủ thể - trong trường hợp
này là đảng cộng sản, người đã nhận thức được quy luật khách quan và cố gắng hoạt
động sao cho phù hợp với quy luật khách quan đó. Điều đó có nghĩa là mối liên hệ
giữa Đảng và quần chúng có bền vững hay không, Đảng mạnh hay không mạnh là tùy
thuộc trước hết vào sự nỗ lực chủ quan của chính ngay bản thân đảng cộng sản.
Hiện nay, vấn đề có ý nghĩa quyết định tăng cường mối liên hệ giữa
Đảng và quần chúng là Đảng phải chăm lo đầy
đủ và sâu sắc đến đời sống, lợi ích của quần chúng; thật sự tôn trọng và phát
huy quyền làm chủ tập thể của quần chúng; củng cố và xây dựng tổ chức đảng thật
trong sạch, khắc phục những hiện tượng tiêu cực trong cán bộ, đảng viên, làm
cho Đảng thật sự xứng đáng là người lãnh đạo và người đầy tớ trung thành của
nhân dân.
Chăm
lo lợi ích, hạnh phúc của quần chúng lao động là
mục đích thiêng liêng, là lý tưởng cao quý của Đảng. Phấn đấu hy sinh cho lý tưởng
của Đảng, cho hạnh phúc của nhân dân là lẽ sống của mỗi người cộng sản. Trong
điều kiện hòa bình xây dựng, chăm lo đời sống nhân dân là mục đích trực tiếp,
là một nội dung quan trọng trong hoạt động của Đảng và các cơ quan nhà nước, là
vấn đề quyết định sự tín nhiệm và sự gắn bó của quần chúng đối với Đảng, là một
động lực to lớn tạo ra phong trào hành động cách mạng của quần chúng. Kinh nghiệm
thực tế ở các nước xã hội chủ nghĩa đã chỉ ra rằng, có chăm lo đầy đủ lợi ích của
nhân dân lao động mới thúc đẩy người lao động sản xuất và công tác tốt hơn; người
lao động sẽ gắn bó chặt chẽ với Đảng, với Nhà nước, với chế độ xã hội chủ
nghĩa.
Trong những năm qua, với khẩu hiệu “Tất cả vì Tổ quốc xã hội chủ
nghĩa, vì hạnh phúc của nhân dân”, Đảng và Nhà nước ta đã có rất nhiều cố gắng
chăm lo đời sống nhân dân. Đảng luôn luôn coi việc bảo đảm và cải thiện đời sống
nhân dân là trách nhiệm to lớn thường xuyên của mình. Tuy vậy, phải thừa nhận rằng
có những chính sách còn chưa thật đáp ứng đúng yêu cầu, nguyện vọng, trình độ của
nhân dân; có những địa phương, những cơ sở chưa quan tâm đúng mức và chưa có biện
pháp thật tích cực để phát triển sản xuất, bảo đảm đời sống nhân dân. Trong khi
ở nhiều nơi, đời sống nhân dân còn khó khăn, nhiều yêu cầu thiết yếu của quần
chúng chưa được bảo đảm, thì có những cán bộ, đảng viên chỉ lo thu vén cá nhân,
xoay xở làm giàu, ăn uống chè chén bê tha; thậm chí có người vô trách nhiệm với
nhân dân, nhẫn tâm trước những khó khăn, đau khổ của quần chúng. Một số người
còn lợi dụng chức quyền để đục khoét, vơ vét của cải của Nhà nước, của tập thể,
trở thành những con sâu mọt tệ hại của xã hội. Trên thực tế, họ đã xa rời nhân
dân, sớm quên đi những ngày tháng sống đồng cam cộng khổ với quần chúng, được
quần chúng che chở, bảo vệ. Có lẽ đây là điều mất mát lớn nhất trong tình cảm của
quần chúng, là điều quần chúng cảm thấy xót xa, buồn phiền nhất.
Báo cáo chính trị của Ban Chấp hành Trung ương Đảng tại Đại hội
VI của Đảng đã chỉ rõ: “Nhân dân ta rất cách mạng, có những phẩm chất rất quý
báu. Trải qua trên nửa thế kỷ chiến đấu liên tục, chịu đựng biết bao hy sinh,
gian khổ, luôn luôn nêu cao chủ nghĩa anh hùng cách mạng, lao động cần cù, chiến
đấu dũng cảm vì độc lập, tự do của Tổ quốc và vì chủ nghĩa xã hội. Trong hoàn cảnh
Đảng có sai lầm, khuyết điểm, nhân dân vẫn thiết tha mong đợi Đảng khắc phục
sai lầm, đưa đất nước tiến lên. Đảng ta không thể phụ lòng mong đợi đó của nhân
dân... Mọi chủ trương, chính sách của Đảng phải xuất phát từ lợi ích, nguyện vọng
và khả năng của nhân dân lao động, phải khơi dậy được sự đồng tình, hưởng ứng của
quần chúng”[5].
Phải “lấy việc phục vụ con người làm
mục đích cao nhất của mọi hoạt động”[6].
Trong điều kiện ngày nay, nếu không chăm lo một cách cụ thể, thiết thực đời sống
của nhân dân thì dù có nói bao nhiêu về quan điểm quần chúng, về quyền làm chủ
tập thể của quần chúng cũng đều là vô nghĩa và không có sức thuyết phục.
Chúng ta cần nhận thức sâu sắc hơn nữa ý nghĩa quan trọng của vấn
đề chăm lo đời sống nhân dân, quán triệt và thực hiện nghiêm túc các chủ
trương, quan điểm của Đảng về vấn đề này, có biện pháp cụ thể và tích cực bảo đảm
đời sống nhân dân, trước hết là bảo đảm việc làm, chăm lo cái ăn, cái mặc, sức
khỏe, việc học hành... của nhân dân; thực hiện nguyên tắc công bằng xã hội, lối
sống có văn hóa, bảo đảm an toàn xã hội; thẳng tay trừng trị những kẻ làm ăn
phi pháp, xâm phạm lợi ích của quần chúng, khôi phục trật tự, kỷ cương trong mọi
lĩnh vực của đời sống xã hội. Có như vậy, mới giúp quần chúng yên tâm và phấn
khởi sản xuất, công tác. Không phải ngẫu nhiên mà Bác Hồ thường căn dặn: “Không
sợ thiếu, chỉ sợ không công bằng; không sợ nghèo, chỉ sợ lòng dân không yên!”[7].
Thật
sự tôn trọng và phát huy quyền làm chủ của quần chúng là
một chủ trương chiến lược, một vấn đề cơ bản trong đường lối của Đảng ta. Trong
suốt quá trình cách mạng, Đảng ta luôn luôn kết hợp chặt chẽ sự lãnh đạo của Đảng
với việc phát huy nghị lực sáng tạo của nhân dân, tìm thấy sức mạnh của mình ở
mối liên hệ mật thiết với quần chúng, tạo những điều kiện cần thiết để quần
chúng sáng tạo ra lịch sử của mình một cách tự giác, có tổ chức. Bước vào cách
mạng xã hội chủ nghĩa, Đảng ta cho rằng làm chủ tập thể xã hội chủ nghĩa của
nhân dân lao động là bản chất của chế độ ta. Đảng ta đang lãnh đạo xây dựng và
thực hiện một cơ chế tổ chức thích hợp để bảo đảm phát huy được quyền làm chủ tập
thể của nhân dân. Ở nhiều nơi đã hình thành nền nếp thường xuyên tổ chức cho quần
chúng tham gia thảo luận xây dựng đường lối, chủ trương của Đảng, phương hướng
nhiệm vụ công tác của đơn vị; phát động quần chúng phấn đấu thực hiện các quyết
định của Đảng; động viên quần chúng tham gia kiểm tra mọi hoạt động của tổ chức
đảng, giám sát, phê bình cán bộ, đảng viên. Gần đây, cuộc vận động phê bình và
tự phê bình chuẩn bị Đại hội VI của Đảng cũng như đợt sinh hoạt góp ý kiến vào
dự thảo Báo cáo chính trị của Trung ương Đảng với hàng triệu lượt người tham
gia và hàng triệu ý kiến đóng góp, là những bằng chứng sinh động mới về việc Đảng
ta thật sự tôn trọng và phát huy quyền làm chủ của nhân dân. Có thể nói chưa có
cuộc vận động dân chủ nào sâu rộng, thiết thực và đạt hiệu quả cao như cuộc vận
động nhân dân góp ý kiến với Đảng thời gian vừa qua.
Tuy nhiên, ở không ít nơi, cấp ủy đảng chưa quan tâm đến công
tác vận động quần chúng, chưa thật sự tôn trọng và phát huy quyền làm chủ tập
thể của quần chúng. Một số cán bộ, đảng viên nói đến quyền làm chủ tập thể của
quần chúng như hô một khẩu hiệu suông, không có hành động gì thiết thực. Không
ít đảng viên có thái độ coi thường quần chúng, không lắng nghe ý kiến, không học
hỏi người lao động, không tích cực làm công tác giáo dục, vận động quần chúng.
Một số cán bộ, nhân viên trực tiếp có quan hệ với dân thì cửa quyền, hách dịch,
sách nhiễu, gây đủ thứ phiền hà, khó khăn cho dân, thiếu lễ độ với dân. Có người
còn ăn chặn của dân, vòi vĩnh đòi quà cáp, biếu xén. Một số người có chức, có
quyền giữ tác phong quan cách gia trưởng, phụ trách địa phương nào, đơn vị nào,
thì như một “ông vua con” ở đấy. Thậm chí có những cá nhân và tập thể trù dập, ức
hiếp quần chúng, bắt trói, đánh đập cả những người dân lương thiện vì tư thù.
Những hành động đó tuy không phải là phổ biến nhưng rất nghiêm trọng. Nó làm tổn
thương tình cảm và niềm tin của quần chúng đối với Đảng. Đã có không ít những
câu ca dao, hò vè, những chuyện tiếu lâm chế giễu những “ông quan cách mạng”, nghe
rất đau xót. Chúng ta không thể xem thường những biểu hiện này. Nếu không chấm
dứt những biểu hiện này thì không thể củng cố được lòng tin của quần chúng,
không thể tăng cường được mối liên hệ giữa Đảng và quần chúng. Cần kiên quyết
đưa ra khỏi Đảng những người vi phạm quyền làm chủ của nhân dân, bị quần chúng
oán ghét.
Đại hội VI của Đảng ta đã khẳng định, thực hiện quyền làm chủ tập
thể của nhân dân lao động thực chất là tôn trọng con người, phát huy sức sáng tạo
của mọi tầng lớp nhân dân, hướng sự sáng tạo đó vào sự nghiệp xây dựng xã hội mới.
Cùng với việc chăm lo đời sống nhân dân, tôn trọng và bảo đảm những quyền công
dân đã được Hiến pháp quy định, các cấp ủy đảng, các cơ quan nhà nước động viên
quần chúng tham gia rộng rãi và thường xuyên vào các công việc quản lý kinh tế,
quản lý xã hội. Xóa bỏ nhận thức sai lầm cho rằng, công tác vận động quần chúng
chỉ là biện pháp tổ chức, động viên nhân dân thực hiện chính sách của Đảng. Đối
với những chủ trương có quan hệ trực tiếp tới đời sống nhân dân, cấp ủy đảng cần
trưng cầu ý kiến nhân dân trước khi quyết định. “Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra” phải trở thành khẩu hiệu
hành động, thành phương châm công tác vận động quần chúng. Phải thực hiện đúng
nguyên tắc: Chính sách của Đảng phải xuất phát từ lợi ích, nguyện vọng và trình
độ của nhân dân. Ngay cả trường hợp chính sách đúng rồi mà dân chưa hiểu, chưa
đồng tình thì phải ra sức giáo dục, giải thích cho dân, biết chờ đợi dân; có
khi phải điều chỉnh chính sách cho phù hợp với thực tế và với trình độ của quần
chúng. V.I. Lênin đã nhấn mạnh: Một chính sách mà không phù hợp với trình độ quần
chúng “là một chính sách phiêu lưu”[8].
Mặt khác, các cấp ủy đảng, các cơ quan chính quyền có biện pháp
tích cực giáo dục cán bộ, đảng viên, nhân viên nêu cao tinh thần phục vụ nhân
dân, có ý thức và thái độ đúng đắn với nhân dân, yêu thương, gần gũi, tôn trọng,
kính nể nhân dân; có chương trình, kế hoạch tiếp dân, giải quyết tốt các đơn từ
khiếu tố, các yêu cầu, nguyện vọng chính đáng của dân; trừng trị nghiêm minh,
thích đáng những hiện tượng trù dập, ức hiếp quần chúng. Các đoàn thể quần
chúng, nhất là công đoàn, đoàn thanh niên, hội phụ nữ đổi mới nội dung và
phương thức hoạt động của mình, đi sâu giáo dục, bồi dưỡng, động viên quần
chúng phát huy quyền làm chủ tập thể, tích cực tham gia xây dựng Đảng, xây dựng
chính quyền, tham gia các hoạt động chính trị, xã hội với đầy đủ ý thức trách
nhiệm của người làm chủ.
Một vấn đề hết sức quan trọng là phải khẩn trương làm trong sạch đội ngũ của Đảng, khắc phục các hiện tượng
sa sút, thoái hóa về phẩm chất, lối sống của cán bộ, đảng viên. Phẩm chất đạo
đức, lối sống của cán bộ, đảng viên là vấn đề có ảnh hưởng quyết định đến uy
tín, danh dự của Đảng, tác động trực tiếp đến mối liên hệ giữa Đảng và quần
chúng. Quần chúng nhìn nhận, đánh giá Đảng nhiều khi thông qua phẩm chất, tư
cách, lối sống của cán bộ, đảng viên. Nói quần chúng giảm sút lòng tin đối với
Đảng không phải là giảm sút lòng tin đối với lý tưởng, sự nghiệp của Đảng, mà
là đối với những cán bộ, đảng viên đã hư hỏng, sa đọa, đối với những tổ chức đảng
đã rệu rã, không còn sức chiến đấu.
Những năm gần đây, những hiện tượng cán bộ, đảng viên sa sút phẩm
chất, thoái hóa, hư hỏng có chiều hướng tăng lên và ngày càng nghiêm trọng. Qua
những vụ kỷ luật công bố gần đây trên báo chí cũng thấy rõ điều đó. Không ít đảng
viên vào Đảng không phải để phấn đấu hy sinh cho lý tưởng của Đảng, cho hạnh phúc
của nhân dân, mà là để mưu cầu danh lợi. Một số người chẳng những không gương mẫu
trước quần chúng, mà còn nêu gương xấu trước quần chúng. Một số người vô tổ chức,
vô kỷ luật, kéo bè kéo cánh, nịnh bợ cấp trên, chèn ép quần chúng và cấp dưới,
cơ hội chủ nghĩa, thực dụng chủ nghĩa, gây mất đoàn kết nội bộ. Nhiều người có
quan hệ trực tiếp với vật tư, hàng, tiền, đã lợi dụng chức quyền và điều kiện
công tác để tham ô, buôn lậu, ăn cắp của công, ăn hối lộ, thông đồng với bọn
gian thương, tư sản để làm giàu. Điều nghiêm trọng là có không ít cán bộ, đảng viên,
kể cả một số cán bộ cao cấp, đảng viên lâu năm bị những ham muốn vật chất cám dỗ,
cũng chạy theo tiền tài, địa vị, sống ích kỷ, buông thả, tự do chủ nghĩa. Có những
phần tử đã hoàn toàn biến chất, sống xa hoa, trụy lạc như những tên tư sản mới,
cường hào mới, không còn một chút gì là tư cách đảng viên. Đông đảo cán bộ, đảng
viên và quần chúng chân chính hết sức bất bình trước những hiện tượng đó và lo
ngại về sự xói mòn bản chất giai cấp công nhân và truyền thống tốt đẹp của Đảng.
Nhìn thẳng vào sự thật đó, Đại hội VI của Đảng đã quyết định sẽ
tiến hành một cuộc vận động làm trong sạch Đảng, khắc phục những hiện tượng hư
hỏng trong bộ máy nhà nước, đẩy lùi các hiện tượng tiêu cực trong xã hội. Một hội
nghị của Ban Chấp hành Trung ương Đảng sẽ thảo luận chuyên đề về công tác xây dựng
Đảng. Đại hội nhấn mạnh rằng, nâng cao phẩm chất cách mạng của cán bộ, đảng
viên, đấu tranh chống những biểu hiện tiêu cực trong Đảng là một trong những
yêu cầu cấp bách và nhiệm vụ chủ yếu của công tác tư tưởng của Đảng. Trong dịp kỷ
niệm ngày thành lập Đảng (3/2) năm nay, Ban Bí thư Trung ương Đảng yêu cầu phải
làm tốt việc giáo dục nâng cao phẩm chất cho cán bộ, đảng viên, coi đây là một
nội dung trọng yếu của sinh hoạt Đảng. Các cấp ủy đảng cần có biện pháp thật
kiên quyết và tích cực giáo dục, rèn luyện, quản lý chặt chẽ cán bộ, đảng viên,
đấu tranh chặn đứng các hiện tượng thoái hóa, hư hỏng trong cán bộ, đảng viên,
siết chặt kỷ luật của Đảng, kiên quyết thải loại những phần tử đã biến chất ra
khỏi Đảng, làm trong sạch hàng ngũ của Đảng. Chỉ có như vậy mới lấy lại được lòng
tin của quần chúng đối với Đảng, tăng cường được mối liên hệ giữa Đảng và quần
chúng.
Hơn lúc nào hết, chúng ta cần thấm nhuần sâu sắc và thực hiện
nghiêm túc tư tưởng vĩ đại của Bác Hồ: “Mỗi người đảng viên, mỗi người cán bộ từ
trên xuống dưới đều phải hiểu rằng: “Mình
vào Đảng để làm đày tớ cho nhân dân... làm đày tớ nhân dân chứ không phải làm
“quan” nhân dân”[9].
Tại Đại hội VI của Đảng, đồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh đã
nói: “Nhân dân lao động nước ta, dân tộc Việt Nam ta rất giàu nhiệt tình cách mạng,
dũng cảm, thông minh và sáng tạo. Nhất định nhân dân ta sẽ vui mừng đón nhận
Nghị quyết của Đại hội, biến Nghị quyết thành hành động cách mạng, ra sức phấn
đấu đạt hiệu quả thiết thực trên mọi lĩnh vực của đời sống”2. Với
trách nhiệm và lương tâm của người cộng sản, chúng ta ra sức rèn luyện nâng cao
đạo đức cách mạng, chống chủ nghĩa cá nhân, liên hệ mật thiết với quần chúng,
lãnh đạo và tổ chức quần chúng phấn đấu thực hiện thắng lợi Nghị quyết Đại hội
VI của Đảng, đưa sự nghiệp cách mạng nước ta vượt qua mọi khó khăn, tiếp tục tiến
lên.236
[2] Đảng Cộng sản Việt Nam: Văn kiện Đảng toàn tập, Sđd, t.47, tr.362, 138 (B.T).
[3] V.I. Lênin: Toàn tập, Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2006, t.44, tr.426 (B.T).
[4] Đảng Cộng sản Việt Nam: Văn kiện Đảng toàn tập, Sđd, t.37, tr.646 (B.T).
[5] Đảng Cộng sản Việt Nam: Văn kiện Đảng toàn tập, Sđd, t.47, tr.362, 421 (B.T).
[6] Như ghi chú 5
[7] Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.15, tr.124 (B.T).
[8] V.I. Lênin: Toàn tập, Sđd, t.25, tr.225 (B.T).
[9] Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.15, tr.292 (B.T).
* Trích từ tác phẩm Tác phẩm "Kiên quyết, kiên trì đấu tranh phòng, chống tham nhũng, tiêu cực, góp phần xây dựng Đảng và Nhà nước ta ngày càng trong sạch, vững mạnh" của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng trang 223